Thông cảm, một điều vừa khó lại vừa dễ
Vài dòng vu vơ tháng 8.

Gặp được các Mọt sách nơi xứ người thật sự rất là vui, nhưng chỉ vui khi là gặp các Mọt hàng thật. Bán cũng được lâu rồi, khi nào Nhím cũng nghĩ mình chỉ đang giúp mọi người có sách Việt đọc, chứ có ai bán mà nhạy cảm quá đáng như mình đâu. Nhiều bạn chửi lên chửi xuống sau khi không đọc kỹ tin nhắn, nhiều khi mailman không nhẹ tay với gói hàng mình kỹ càng gửi đi như thế nào.
Nhiều lần muốn bỏ cuộc rồi, mà bước vô mini library của chính mình lại nghĩ, thôi cố lên Nhím ơi. Chỉ là do bản thân quá yếu đuối, quá để tâm tới lời người ta nói thôi. Mình đã làm hết sức rồi mà, xong tự dưng khóc ngon ơ. Có chán bản thân không cơ chứ?
Nhiều bạn nhận được sách khi bị mailman ném, bao rách, bao dơ, sách cong thì cũng bị chửi. Trong khi trước khi ship đã chụp sách lên cho mọi người rõ tình trạng rồi. Nhưng vẫn bị chửi, nhiều bạn hỏi:" Sao mình phải thông cảm cho bạn?"
Thông cảm, vừa khó vừa dễ. Bản thân không tự đi giao hàng, nhưng khi bao bị hư hỏng do bên vận chuyển thì chỉ có mình bị chửi. Hỏi "khách" có muốn thêm dịch vụ Special Handling của bưu điện không, thì "khách" kêu không, tốn thêm tiền lắm. Để rồi đôi khi mailman khu vực của "khách" ném, thì mình lại bị chửi. Chửi trên đầu trên cổ...
Buồn quá, thôi đi soạn sách tiếp cho bớt buồn...